Truyện Bến Xe Thương Thái Vi là tác phẩm dành cho những ai yêu thích dòng sách tiểu thuyết lãng mạn với nội dung lãng mạn, hiện thực. Tiểu thuyết Bến Xe lấy đề tài về tình yêu thầy trò nhưng với góc nhìn hiện thực sâu sắc hơn. Mối tình cảm này không lãng mạn, suôn sẻ như trong các tác phẩm khác mà phải đối diện với cái nhìn khắc nghiệt, định kiến xã hội của người đời. Tình cảm chân thành giữa những người yêu thương nhau bị vùi dập không thương tiếc. Trong bài viết sau, Petisco sẽ review Bến Xe chi tiết cho bạn!
Giới thiệu về tác giả Thương Thái Vi
Thương Thái Vi là tác giả truyện mạng rất nổi tiếng tại Trung Quốc. Tuy sự nổi tiếng của cô đạt được và duy trì chỉ trong một tác phẩm duy nhất. Đó là cuốn sách Bến Xe. Những tác phẩm sau của nữ tác giả này không đạt được thành công như kỳ vọng.
Ngoài đời, Thương Thái Vi là một tác giả khá kín tiếng, fan không biết nhiều về đời tư của nhà văn. Tuy vậy cô vẫn sở hữu một lượng fan trung thành nhất định thông qua tác phẩm Bến Xe. Dù đã được xuất bản từ lâu nhưng Bến Xe vẫn là một tác phẩm ngôn tình có chỗ đứng quan trọng trong lòng độc giả.

Tóm tắt nội dung Bến Xe
Bến Xe của Trương Thái Vi là tác phẩm về một cô gái trẻ tên Liễu Địch. Cô được mọi người đánh giá là thiên tài văn chương. Nhờ tài năng của mình, cô đã thi đậu vào trường cấp ba trọng điểm của tỉnh. Các bạn học nể phục và yêu quý Liễu Địch bởi cô không chỉ tài giỏi mà còn có vẻ ngoài xinh đẹp.
Rồi một ngày, lớp Liễu Địch đón chào một người thầy giáo dạy văn mới tên là Chương Ngọc. Học sinh lớp cô không nể phục người thầy mới này. Họ đứng lên đòi thử tài với thầy Chương. Trái ngược với sự lo lắng Liễu Địch, Chương Ngọc đã khiến mọi người tâm phục khẩu phục vì anh có thể kể hết mọi tác phẩm mà học sinh yêu cầu, thậm chí là nhớ cả số trang xuất hiện nội dung ấy. Điều khiến mọi người bất ngờ hơn cả là thầy Chương bị mù. Bởi vậy thầy có thể kể mọi thứ văn chương mà khoogn cần nhìn sách.

Liễu Địch khâm phục tài hoa văn chương và thương cảm cho số phận bấp bênh của Chương Ngọc. Từ đó, cô trở thành cán sự môn Văn trong lớp của thầy. Liễu Địch giúp đỡ thầy Chương hoàn thành nhiều công việc. Sau một thời gian dài tiếp xúc, tình cảm giữa hai người ngày một lớn dần. Chương Ngọc đã chiếm một vị trí quan trọng trong tim Liễu Địch.
Bến Xe chính là nơi Liễu Địch đưa Chương Ngọc về nhà mỗi ngày. Đây là nơi chứa đựng những kỉ niệm đẹp đẽ nhất giữa hai người. Trong bài thi đại học môn Văn của mình, Liễu Địch đã viết về bến xe ấy, về chàng trai ấy. Nhờ đó, cô trở thành thủ khoa của trường Bắc Đại, ngôi trường mà Chương Ngọc theo học khi xưa và cũng là nơi anh mong cô có thể đậu vào.
Nhưng số phận trớ trêu, khi Liễu Địch vào học tại Bắc Đại theo đúng mong ước của cô và Chương Ngọc thì cũng là lúc cô không còn gặp thầy Chương nữa. Hai người âm dương cách biệt. Kẻ đã dẫn đến cái chết của Chương Ngọc không phải là khoảng cách giữa hai người, không phải không gian địa lý mà chính là ánh nhìn của người đời và định kiến xã hội.
Review Bến Xe
Bến Xe là một tác phẩm ngôn tình khác đặc biệt, không quá ngọt ngào, không quá hoàn mỹ, các nhân vật cũng có khuyết điểm. Không như những tác phẩm khác, Bến Xe đời hơn, chân thật hơn. Nhân vật, tình tiết có thể không hoàn hảo nhưng thay vào đó, họ có nội tâm trong sáng và trái tim biết chia sẻ, hy sinh và yêu thương.
Bến Xe mở đầu bằng những khoảnh khắc lãng mạn, nhẹ nhàng khiến độc giả cảm thấy hân hoan, ấm lòng. Nhưng đến những chương cuối cùng, độc giả bị dằn xé bởi nỗi đau và nước mắt. Đọc xong cuốn sách, ta có thể cảm nhận được nỗi buồn da diết mà đau đớn của mối tình giữa Liễu Địch và Chương Ngọc.
Xã hội trong Bến Xe của Thương Thái Vi là nơi có lắm kẻ ghen ghét với cái đẹp, sẵn sàng chà đạp những người tài năng. Họ luôn cho rằng mình là người đúng duy nhất, tầm mắt hạn hẹp, không biết thế giới rộng lớn biết bao nhiêu. Họ thương hại cho thầy Chương rồi lại chê cười vì thầy chỉ có thể sống cả đời trong bóng tối. Tâm hồn nhơ bẩn, vẩn đục của họ không thấy được sự cao cả và trong sáng trong tình cảm của Liễu Địch Và Chương Ngọc.

Những lời nói của họ mang mây đen kéo đến che lấp tình cảm thuần khiết, tươi đẹp. Cuộc tình vừa chớm nở chưa kịp đơm bông đã bị nhẫn tâm giết tâm. Những kỉ niệm đẹp đẽ của mối tình này rồi cũng bị chôn vùi và trở thành hồi ức trong lòng Liễu Địch. Cái kết đau đớn này đã được dự đoán từ trước trong tình tiết Liễu Địch nắm tay Chương Ngọc đi ngang qua sân bóng. Liễu Địch bị các bạn nam vô tình va phải, dù rất đau nhưng cô cứ bước tiếp như không có gì xảy ra. Mối quan hệ của họ cũng giống như vậy, đau đớn và không có kết chỉ mình Liễu Địch nhịn đau bước tiếp.
Tình cảm giữa Liễu Địch và Chương Ngọc diễn ra vô cùng tự nhiên. Không ai biết nó bắt đầu từ khi nào và lớn đến bao nhiêu, chỉ biết họ đã bầu bạn nhau để cùng vượt qua gian khó. Liễu Địch mang đến ánh sáng trong thế giới tăm tối của Chương Ngọc. Hai tâm văn thơ nghệ thuật tìm được sự đồng điệu ở nhà và cùng nhau kết nối.
Chương Ngọc vốn là một con người khép kín, anh không hay thể hiện cảm xúc của mình ra ngoài. Chỉ có tình yêu mà anh dành cho Liễu Địch là điều không thể kìm nén. Thứ tình cảm ấy mênh mông vô bờ bến, khiến tim anh bồi hồi không yên.
Chương Ngọc vốn luôn giữ kín nỗi lòng như thể chôn chặt thật sâu trong tim. Chỉ có tình yêu anh dành cho Liễu Địch là không thể cất giữ. Tình cảm anh cuồn cuộn như từng con sóng xô vào biển khơi. Đã một lần khiến tim anh bồi hồi, lại cũng lần nữa khiến tim anh tan vỡ. Anh đã dùng tài hoa của mình để dẫn dắt Liễu Địch đậu thủ khoa vào ngôi trường mơ ước – Bắc Đại. Nhưng có ai biết rằng chính niềm kỳ vọng ấy lại con dao cắt đứt mối lương duyên này. Chương Ngọc chấp nhận hy sinh để Liễu Địch có thể bỏ qua ánh mắt người đời và có tương lai tươi sáng hơn.
Trong suốt bộ truyện. Chương Ngọc hiếm khi nào mở lời bày tỏ tình yêu của mình dành cho Liễu Địch. Chỉ có một lần duy nhất anh mặc cho tiếng lòng mình lên tiếng là khi anh đàn guitar cho cô nghe. Tiếng lòng anh thông qua lời ca khẽ chạm đến trái tim người anh yêu.
Ngày tiễn Liễu Địch lên đường tại bến xe cũng là lần duy nhất Chương Ngọc đủ can đảm để đối diện với tình cảm của bản thân. Khao khát yêu và được yêu dâng trào cuồn cuộn, thôi thúc anh dang tay ôm lấy người con gái ấy vào lòng. Anh ước ao mình có thể nhìn thấy gương mặt của Liễu Địch dù chỉ một lần. Cái ôm ấy chứa đầy tình yêu không nói hết thành lời cũng chứa đầy những đau đớn mà Chương Ngọc cất chứa trong lòng. Đó là khoảnh khắc vui sướng nhất và cũng là đau khổ nhất đời Chương Ngọc. Từ nay về sau, Chương Ngọc chỉ có thể sống tiếp trong hồi ức của Liễu Địch mà thôi.
Đọc đến đây, độc giả không khỏi xót thương và phẫn nộ trước sự trớ trêu mà trò đùa số phận dành cho thầy Chương. Chương Ngọc là một người thầy giáo tốt, anh hi sinh mọi thứ cho học trò của mình. Nhưng sự hi sinh ấy lại được không được đền đáp xứng đáng, những kẻ hưởng thụ lòng tốt của anh lại bức ép anh đến bước đường cùng, tước đoạt quyền được hạnh phúc của anh. Dù vậy Chương Ngọc không hề oán thán, anh không tìm cách tổn thương người khác mà chỉ im lặng chấp nhận tất cả. Tiếc nuối duy nhất cả đời Chương Ngọc là hai tiếng giá như dành cho tình yêu duy nhất của anh, tình yêu mà anh sẵn sàng dùng cả tính mạng để bảo vệ.
Trên đây là những dòng review Bến Xe do Petisco thực hiện. Mong rằng qua bài viết này bạn sẽ thấu hiểu hơn về tình cảm của Liễu Địch và Chương Ngọc. Đây là một tác phẩm ngôn tình hiện thực mà bạn không thể bỏ qua.